Với một nhà thơ nữ!
Lột áo khoác ra
vỗ ngực phẳng
thẳng hơi vại bia
xương xương đàn ông
nhòn nhõn đàn bà
nở mình đêm gió
này thì có, này thì không…
lộc khà lộc khộc
lên dốc, xuống dốc
vèo qua đỉnh đèo
phanh đá hộc
tên mộc, người mộc
bạn bản nằm ngổn ngang nhà
bạn phố có đứa khiếp vía
tặng hoa.