Mình quá thích bài thơ này, xin phép tác giả Phạm Văn Vũ (chưa biết địa chỉ) dinh từ VNQĐ về.
LINH
Có phải thuở bé nhốt đom đóm vào lọ
Nên giờ đây mỗi đêm mình lại chập chờn
Mỗi lần lọ mở nắp
Là một lần mình bay đi
Không ra đi, không trở về
Mình chập chờn cùng đom đóm
Và đom đóm bay trong mình thấp thoáng
Không ra đi, không trở về
Đom đóm bay từ bãi tha ma
Đến đậu những cửa chùa
Bay từ đồng cỏ
Đậu vào mình bơ vơ
Linh linh linh linh linh
Nhắm mắt và cất bước
Đom đóm trôi cùng mình
Điềm nhiên và lặng thinh
Ánh sáng sinh ra có phải từ đêm
Và đêm sinh ra có phải từ đom đóm
Mình cứ bận lòng những câu hỏi
Mà đom đóm có bao giờ nói về điều sáng - tối đâu
Đêm mai mình là đom đóm
Hay đom đóm là đêm qua của mình
Linh linh linh linh linh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét